10) OSCILACIONES
ELECTROMAGNÉTICAS
10.1) Circuitos LC
De la 2ª Ley de Kirchhoff :
q0 −
q
−L
di
≡0
i( t) C dt
C 1
→ q + Lq& &≡ 0
C
1
→ q&
&+ q ≡0
LC
Simetría con
Movimiento Oscilatorio,MAS :
k
mx& &+ kx ≡ 0, ω 2 ≡
m
x ( t ) ≡ Asenωt
{ +δ }
k m
PE
0 x x
• Simetrías
MECANICA ⇔ ELECTROMAGNETISMO
x ⇔ q
k ⇔ C −1 , 1
C
m ⇔ L
1 π 1
q ( t ) ≡ q0 sen t + , ω2 ≡
LC 2 LC
1 1 π
i ( t ) ≡ q0 cos t +
LC LC 2
2π
T≡ ≡ 2π LC
ω
t ≡0 t >0
C L R
i ≡ i( t)
"⊕" f≡ bv
k
m
PE
Fr m
0 x x
2ª Ley de Kirchoff :
q di
− − L − Ri ≡ 0 ← q ≡ q ( t )
C dt
&
q&+ R 1 C
q&+ q ≡ 0
L L
−R
t
q ( t ) ≡ q (0)e 2L
sen { ωt + ϕ }
1 R
ω ≡ { ω02 − ωb2 }
1
2
; ω 02 ≡ ,ω b ≡
LC 2L
"⊕" f≡ bv
k
Lic. Percy Víctor Cañote Fajardo m 190
Cuaderno de actividades: Física II
2ªLey de Newton:
Fr ≡ − kx − bv ≡ ma
− bt
b k
→&x&+ x&+ x ≡ 0 → x ( t ) ≡ Ae 2 m sen { ω t + ϕ}
m m
k b
ω 2 ≡ { ω02 − ωb2 } , ω02 ≡ , ωb ≡
m 2m
MECANICA ⇔ ELECTROMAGNETISMO
b ⇔ R
m ⇔ L
k ⇔ C −1 , 1
C
*La masa inercial, m, se relaciona con L pues las dos tiene carácter opositor.
*Si k es muy grande la deformación, x, es pequeña, a mayor k menor x;
análogamente, si el C es grande se tendría gran carga, q, por eso k se
-1
relaciona con C .
10
Ω
45µ
F 8mH
b=R
k = 1/ C
m=L
&
q&+ R q&+ 1 C q ≡ 0
L L
R
wR =
2L
1
w0 = wk =
LC
m=L
Para wR < w0
→ MAA
Para wR = w0
→ M Amortiguado Critico
R 10
Para wR > w0 wR = =
2 L 2 × 8 × 10−3
1 1
w0 = wk = =
→ M SobreAmortiguado LC 8 × 10 × 45 ×10−6
−3
L ?
S6P28)
+ ε
s
R1 L
R2 C
Solución:
t = 0 : s ↓, q ( 0 ) = 0, ε = 48, L = 8, C = 20 µ , R1 = 25 ∧ R2 = 5k
di1
a ) De la 2da LK :1) + ε − R1i1 − L =0
dt
q di
2) − R2i2 − + L 1 + R1i1 = 0 ← q&= i2
C dt
q
De ( 1) en ( 2 ) : − R2 q&− + ε = 0 ( ojo : malla externa ! = )
C
q
ε − R2 q&− = 0 { E c DiF " conocida "}
C
q = ε C ( 1 − e − t / R2C )
ε − t / R2C
i 2 = q&= e
R2
q
ε − R2 q&− C = 0
i1
+ ε − Li1' − =0
1
R1
−
t
1
1 L ε − 1
Rt
i1 = ε 1 − e R1 = 1 − e L
R1 R1
ε 48
b) i1 ( 0 ) = × ( 0 ) = 0 , i2 ( 0 ) = ≈ 10−2
R1 5 × 10 3
ε 48
c) i1 ( t → ∞ ) = = ≈ 2 , i2 ( t → ∞ ) = 0
R1 35
d ) t1 = ?/ i1 = i 2
t
ε − 11
Rt
ε − R21C
i1 ( t1 ) = 1 − e L
= i 2 ( t1 ) = e
R1 R2
i i1
2
10-2
i2
0 t1 t
x 2 x3
{ + + L
x
Usando: e =1+x
2! 3!
t
ε − 1
Rt
ε − R21C
i1 ( t1 ) = 1 − e = i 2 ( t1 ) =
L
e
R1 R2
1 R1 1 t
1 − 1 − t1 = 1 − 1
R1 L R2 R2C
R2 R1 t
x t1 = 1 − 1
R1 L R2C
R2 t 1 1
t1 = 1 − 1 → t1 = = ≈ 0, 0016
L R2C R2 1 5 x10 3
1
+ +
L R2C 8 0,1
48 25 x 0,0016
e) i1 ( t1 ≈ 1, 6 x10−3 ) =
−
−3
1 − e 8
≈ 9, 6 x10
25
f) i = i1 + i2
1 1
t 2 = ?/ i ( t2 ) = i ( t → ∞ ) = x2 = 1
2 2
i ( t 2 ) = i1 ( t2 ) + i2 ( t2 ) = 1
i1 ( t2 ) = 1
ε R
− 1 t2
i1 ( t 2 ) = 1 − e L
=1
R1
48 − 2
t
= 1 − e 0,32
= 1
25
25
−0,32 ln 1 − = t2 = 0, 24
48
R S
C
Lic. Percy Víctor Cañote Fajardo 196
Cuaderno de actividades: Física II
Solución:
w0 > wR
1 1 1 1 q 2 1 2 q2 Lq&2
a ) EEM = U ≡ U E + U B ≡ C { ∆V } + LI 2 ≡
2
+ LI ≡ +
2 2 2 2C 2 2C 2
−R
t
q ( t ) ≡ q (0)e 2 L cos { ωt − ϕ }
dq − R −2 RL t −R
t
i≡I ≡ ≡ q(0) e cos{ ω t −ϕ} −ω e sen{ ω t −ϕ}
2L
dt 2L
1 L
−R −R 2
q 2 Lq&2 t t −R
U≡ + ≡ q&2 (0)e L cos2 { ωt − ϕ} + q2 (0)e L L cos− wsen
2c 2 2c 2
2
q (0) −R
t 1 R 2
Rw
≡ e L
cos + L 2 cos +
2 2
cos sen + { w 2 sen 2
2 c 4L L 1 R 2
− 2
LC 4 L
q 2 ( 0 ) −LR t 1 R2
U≡ e + Rw cos sen + cos { 2 ( ωt − ϕ ) }
2 C 4L
b) α ) Por conservación de la E
Q2
EEr + E Br + E R ≡ E i ≡ 0
14 2 43 2C
→
d
dt
EM ≡ 0 −
d
dt
{ ∫ Rq&dt } ≡ − Rq&
2 2
d
→ EM ≡ − Rq&2
dt
β ) Usando la Ec DIF
q2 1 2
EM ≡ U Er + U Br ≡
+ Lq&
2c 2
d 2 qq& 2 Lqq
&&
& 1 − R &
EM ≡ + ≡ Lq& q&
&+ q ≡ Lq& q ≡ − Rq&2
dt 2C 2 LC
14 2 43 L
2
La EM disminuye y lo hace disipando energía a través de la R. (RI !)